NHÂN PHI THẢO MỘC - 【ZhiHu】Phụ huynh của bạn ở nhà sống chung với nhau như thế nào?
- Trang chủ
- NHÂN PHI THẢO MỘC
- 【ZhiHu】Phụ huynh của bạn ở nhà sống chung với nhau như thế nào?
Tác giả: 鹤行枝@LOFTER
T/Note: Lâu lắm mới lại làm fic dạng diễn đàn như thế này :3 Chiếc fic này cùng tác giả với đoản Thanh Hoan nên cũng có thể coi như là phần tiếp về cuộc sống sau này của hai người sau quãng thời gian lăn lộn phấn đấu thời trai trẻ =))))))))))
__________
【ZhiHu】 Phụ huynh của bạn ở nhà sống chung với nhau như thế nào?
12k lượt xem · 4k bình luận
1.5k lượt trả lời · Sắp xếp theo: Chất lượng↓
Người dùng ẩn danh:Tả dược.
Trước tiên nói về thành viên trong nhà tôi: Cha, ba, tôi, còn có một con corgi. Ba người một chó, vô cùng hòa thuận.
Tôi không viết nhầm đâu, chính là cha và ba. Đúng vậy, bọn họ là tình nhân đồng tính.
Tôi được bọn họ nhận nuôi về từ trại trẻ mồ côi, cùng với cả con corgi luôn. Lúc đó tôi vẫn còn chưa nhớ được gì cả, ba tôi bế tôi, tôi ôm chó, cứ ù ù cạc cạc bị đưa về như thế.
Chớp mắt một cái tôi đã lên tiểu học rồi. Cha nói rằng tôi là nam tử hán, có thể bảo vệ ba rồi.
Nhưng mà tôi cảm thấy ba rất là lợi hại, nào có cần bảo vệ chứ?
Luôn có bạn nhỏ hỏi tôi có một cha một ba là cảm giác thế nào, thực ra thật sự chẳng có cảm giác gì đặc biệt cả.
Lúc lên mẫu giáo không phải đều có thế vận hội gia đình sao. Cả trường chỉ có tôi dẫn hai người đàn ông lớn tới, cũng không cảm thấy có gì phải ngại. Chúng sinh bình đẳng, tình yêu không phân biệt chủng tộc giới tính, cao thấp sang hèn. Lời này là ba dạy tôi đó.
Hơn nữa bọn họ có chứng nhận (kết hôn) hẳn hoi, tuy rằng nhận ở Bỉ. Nhưng ít ra là quan hệ được cấp giấy chứng nhận đó. Cha tôi còn cho tôi xem hình hai người họ chụp ở Bỉ nữa, chỉ vào tượng thằng bé đứng đái bảo là giống tôi.
Linh ta linh tinh, từ nhỏ ba đã dạy tôi không được đi vệ sinh lung tung rồi.
————————————————————
Ủa sao nhiều người thế? Nguy hiểm nguy hiểm, may mà tôi ẩn danh rồi, nếu không bị phát hiện thế nào cũng ăn một trận giáo huấn tư tưởng của ba tôi.
Nếu nói về phương thức sống chung của bọn họ, chỉ hai từ thôi: Ân ái.
Tôi và con corgi nhà tôi giống nhau, đều ăn cẩu lương mà lớn.
Cha tôi rất lười, việc nhà đều do ba tôi làm. Gì mà nấu cơm, lau nhà, giặt đồ, rửa bát, cha tôi chỉ ườn một đống trên sofa nghịch điện thoại, đợi ba tôi làm xong hết thì xách mông tới thưởng cho cái ôm ôm.
Tôi thấy cha chính là bắt nạt ba tôi, hừ.
Trên đầu giường bọn họ có một chiếc khung ảnh. Ba tôi mỗi lần quét dọn đều cẩn thận lau nó sạch sẽ. Trong khung là hình chụp ảnh lúc kết hôn của cha và ba, trong hình ba tôi tựa vào người cha cười đến là ngọt ngào.
Mỗi sáng đều là cha lái xe đưa tôi và ba, ai đi học thì đi học, ai đi làm thì đi làm. Đến cơ quan của ba trước rồi mới vòng lại đưa tôi đến trường.
Bao nhiêu năm như vậy rồi, mỗi lần trước khi ba xuống xe đều bị cha kéo lại hôn một cái. Ban đầu ba còn ngại, sau này xe còn chưa dừng hẳn đã sáp tới. Có lúc thật sự vội đi làm không kịp thì hôn gió ngoài cửa sổ, ba tôi vui đến mức hận không thể quay lại trả ông cha tôi 100 cái.
Tôi chỉ cảm thấy tôi nên ở dưới gầm xe, không phải ở trong xe. Hai cái con người không biết xấu hổ này.
Buổi tối bất kể cha tôi có bận đến đâu cũng sẽ rút thời gian tới trường đón tôi rồi cùng nhau đợi ba tan làm.
Thực ra chú Tống có thể lái xe đưa ba về nhà, bọn họ thuận đường mà. Nhưng mà không biết vì sao cha tôi trước giờ không chịu để ba ngồi xe của chú Tống.
Có một lần, ba tôi tan làm sớm, sợ cha bận nên không báo cho ổng, cùng chú Tống về nhà. Kết quả sau khi cha biết được dỗi cả buổi tối, nằng nặc bắt ba hứa từ sau không được ngồi xe chú Tống nữa mới chịu.
Sau này tôi rốt cuộc cũng hiểu vì sao cha giận dỗi rồi. Vậy nên tôi mới bảo với ổng, chú Tống thẳng thật đó. Ổng không tin, còn nói oắt con hiểu cái đếch gì.
Vậy nên vì sự yên ấm của gia đình tôi, tôi phải chèn thêm một đoạn quảng cáo, tìm đối tượng cho chú Tống. Chú Tống nhà tôi cao to đẹp trai nhiều tiền, các cô các chị xem đến đây tâm động không bằng hành động, inbox cho tôi, tôi sẽ đưa wechat của ổng qua cho. Đến lúc đó đừng nói do tôi làm là được.
————————————————————
Về rồi đây, về rồi đây, hồi nãy cha tôi sai tôi đi cho chó ăn.
Đúng rồi, cha tôi lúc giận dỗi với ba cực kỳ ấu trĩ. Khoanh tay dẩu mỏ, kêu to “Anh tức rồi đấy nhé.” Ba tôi đi dỗ cũng không chịu, không dỗ thì ổng còn lăn lộn trên đất luôn, mồm cứ xoen xoét nói cái gì mà ba tôi không thương ổng nữa. Còn trẻ con hơn cả tôi nữa kia.
Nhưng mà nếu như tôi làm sai chọc cho cha tức lên thì hậu quả nghiêm trọng lắm nhé, có thể trực tiếp dẫn đến việc chửi cho tôi thối mặt hoặc no một trận đòn luôn.
Chỉ riêng chuyện này tôi cảm thấy tôi có thể viết một áng văn với tên gọi “Có một ông cha tiêu chuẩn kép là cảm giác thế nào”, được hơn vạn chữ luôn ấy.
Thực ra cha tôi từng thủ thỉ kể tôi nghe. Trước khi tôi tới, có một lần cha với ba cãi nhau to nhất, khiến ba tôi bỏ đi. Kết quả ba xảy ra sự cố ngoài ý muốn, suýt nữa mất mạng, nằm trong viện rất lâu mới tỉnh lại.
Ba tôi ở trong viện hôn mê bao lâu thì ổng ở bên cạnh chăm sóc bấy lâu. Từ đó ổng không dám nổi cáu với ba tôi nữa, bao bọc ba sợ lại xảy ra việc gì ngoài ý muốn.
Đây là câu chuyện cha kể tôi nghe trước khi ngủ, cuối cùng còn được hiếm khi nghiêm túc nói với tôi rằng ổng không thể sống thiếu ba tôi.
Có thể ổng cũng cho rằng tôi không thể thiếu cẩu lương trước khi ngủ đi.
Buổi tối cuối tuần có thời gian hoạt động giải trí gia đình, thường thì chúng tôi đều sẽ ngồi trên hai chiếc sofa ai chơi của người nấy.
Cha tôi thích chơi game, tự xưng là tay vô địch sát phạt thiên hạ, bất luận là đem cái gì tới cũng có thể chơi, cứ phải gọi là trâu bò vl.
Lần trước tôi lén nhìn một chút, tài khoản mà ổng steam là của chú Kim.
Nhưng đừng có thấy cha tôi game nhiều, PS chỉ có đúng một cái thôi, là ba tôi tặng, dùng mấy năm rồi, hiện giờ vẫn còn coi như của báu ý.
Có lúc ba tôi cũng hùa vào chơi với ổng, nhưng mà tôi có thể nhìn ra ba không đặc biệt hứng thú với thứ này, đều chỉ là bồi cha chơi thôi.
Ba tôi vẫn chưa biết chơi lắm, cha ở bên cạnh chỉ đạo, ôi phải nói là kiên nhẫn ơi là kiên nhẫn. Lúc đánh boss còn có thể bỏ PS qua một bên, vừa kêu đồ ngốc nghếch khờ khạo trình gà các thứ vừa nắm tay dạy cho ba.
Nhưng mà tôi đã từng nhìn thấy lúc ba tôi không có nhà ông cha tôi chơi với chú Kim như thế nào, chính là cái loại mỗi một phút đều có thể mắng em gái bên kia phát khóc.
Thường thì chúng tôi cũng mở phim xem, từ sau khi ba mua cái máy chiếu về thì số lần xem cũng nhiều hơn.
Rèm vừa kéo đèn vừa tắt, cả gian phòng đều là tiếng cha tôi gặm snack rồm rộp.
Ba tôi thích xem phim. Kỳ lạ là bất kể phim huyễn tưởng, hành động, đô thị, phá án, tình cảm hay kinh dị, ba đều có thể giống như đang xem phim hài vậy, cứ cười không dứt, nhưng mà tôi thật sự chả nhìn ra chỗ nào buồn cười luôn ấy?
Thế nhưng ba tôi vừa cười thì cha tôi cũng nhe răng cười theo, khiến tôi không nhịn được cũng muốn cười.
Đợi lúc phim bắt đầu, ba thì xem phim, cha tôi thì nhìn ba. Tôi lúc thì xem phim, lúc thì nhìn hai người họ, lúc thì lại coi chó.
Bởi vì tôi sợ cha tôi ngắm mãi rồi đột nhiên nhào qua hôn ba. Ba tôi còn nửa đẩy nửa không rồi nói cái gì mà, con còn ở đây kìa. Tôi thật sự không muốn bị cha phạt, ôm con corgi nhanh chân phủi mông chạy lấy người. Phi lễ chớ nhìn, cái này tôi cũng hiểu mà.
Tôi phải đem bài tập qua cho ba kiểm tra trước đã, sẽ quay lại lập tức!
————————————————————
Ấy, sao mọi người đều cảm thấy hai người nọ ai cũng dịu dàng vậy?
Thực ra á, ba tôi mới là người thực sự dịu dàng.
Hồi nhỏ một nhà ba người chúng tôi cùng đi sở thú, ở vườn nai, cha mua cho tôi một túi thức ăn để tôi cho nai ăn. Nai nhỏ cúi đầu liếm lòng bàn tay tôi, có hơi ngưa ngứa.
Sau này tôi vẫn luôn cảm thấy, ba tôi rất giống con nai nhỏ dễ thương đó, đạp móng nhỏ tung tăng nhảy nhót, lượn qua lượn lại trước mặt cha tôi. Cha tôi cũng rất là thích.
Ngày đó thầy giáo ngữ văn giảng đến con nhím, tôi nhìn một cái liền nghĩ tới cha tôi.
Có đôi khi tôi cảm thấy cha tôi giống như một con nhím nhỏ, đối với ai cũng xù gai, đối với ai cũng hung dữ. Đối với chú Tống dữ, đối với cô tôi dữ, đối với người trong điện thoại không biết là ai cũng dữ, với chú Kim luôn mặt cười hòa ái, mỗi lần tới nhà chơi đều mua đồ ăn ngon cho tôi, cũng dữ không kém.
Nhưng mà đối với ba tôi, cha lại luôn trưng ra cái bụng nhím trắng mềm, gai nhọn cũng đều giấu cả đi.
Còn tôi và con Corgi nhà tôi, là cùng là một loại.
Hai người bọn họ thật ra là hai loại người hoàn toàn khác nhau. Ba tôi với cha tôi, giống như một cái bánh bao chay vừa thơm vừa mềm còn nóng hổi, bị thêm vào một ly rượu vang vừa ngọt vừa chua. Bánh bao nhỏ không chê vị cồn của rượu nho, thậm chí còn có thể lắc mình biến thành bánh trôi rượu đế.
Mọi người từng thử ăn món bánh bao chay uống với rượu vang chưa, tôi ăn qua bánh bao rồi, nhưng ba tôi không cho tôi uống rượu.
Nhưng tôi đoán hương vị hẳn là không tồi.
Ba tôi kêu tôi ra ăn cơm rồi! Ăn xong sẽ quay trở lại kể thêm cho mọi người!
————————————————————
Tôi quay trở lại nè. Không phải tôi chém gió đâu, ba tôi nấu cơm ấy, một chữ thôi, ngon! Hai chữ hả, rất ngon! Ba chữ, đặc biệt ngon!
Hôm nay cô tôi tới ăn chực, ba tôi còn đặc biệt làm thêm hai món nữa.
Vì thế cha tôi không vui, hỏi ba tôi dựa vào cái gì cô tôi tới ba liền làm một bàn nhiều đồ ăn vậy chứ, sau đó lại lần thứ n x3,14 cãi nhau với cô tôi. À thì, hai người bọn họ cãi nhau là chuyện cơm bữa, ba tôi chả buồn quản luôn.
Chuyện bếp núc trong nhà đều là ba tôi làm, đồ đạc trong bếp về cơ bản là cha sẽ không đụng tay vào. Cái này gọi là gì nhỉ, mười ngón tay không dính nước mùa xuân… À không đúng không đúng, câu này sao hình dung được cha tôi, cha tôi chính là lười, chờ ba tôi tới chăm sóc mới đúng.
Vậy nên, ba vì để nuôi tôi cao lớn và vỗ béo cha tôi mà luôn thay đổi thực đơn đa dạng, nấu món ngon cho chúng tôi ăn.
Tôi vẫn luôn tưởng rằng cha tôi không biết nấu ăn thật, cho đến một hôm nọ. Trăm năm hiếm gặp có một lần ba tôi đi công tác, tôi cùng cha mua mì gói cùng cơm hộp ăn cả tuần, còn phải giấu không cho ba tôi biết. Thời điểm hai người bọn họ gọi video nói chuyện, cha tôi đem đồ ăn trong cơm hộp ship tới bày ra mâm cơm, rất dõng dạc nói khoác với ba tôi là mình làm.
Ba tôi tin tưởng không hề nghi ngờ.
Sau hôm đó, buổi tối cha tôi đột nhiên bước vào phòng bếp ầm ầm đùng đùng một hồi, tôi làm xong bài tập về nhà đi ra thấy đã có một bàn đầy đồ ăn. Tôi giơ tay lấy một cái đùi gà định ăn vụng thì bị cha đập cho một cái, mới biết hóa ra lão cha già này nấu cho ba tôi, trước khi ba tôi về không cho tôi chạm vào.
Chậc chậc chậc, một bàn ăn toàn là món ba tôi thích ăn.
Ba tôi thật có phúc aaaa, tay nghề cha tôi thực sự không kém ai! So với ba tôi chỉ kém một chút thôi, một chút thôi đó!
Hai người bọn họ nấu cơm ngon, đi mua đồ ăn làm cũng càng bày trò.
Ngày thường tan tầm họ sẽ cùng nhau lái xe đi mua đồ ăn rồi về nhà. Cuối tuần nghỉ ngơi, vốn là mỗi người phân công chia nhau đi mua, kết quả cha tôi lười biếng không thích đi, lúc ấy đều giở trò lừa ba tôi. Mỗi lần đều có trò khác nhau, tỷ như rút thăm linh tinh này nọ.
Vận may của ba tôi quá kém, lần nào rút thăm cũng thua. Cuối tuần nào cũng là ba tôi đi chợ hai lần, còn rất là vui vẻ nữa cơ.
Sau đó cô tôi nói với tôi, cha tôi lần nào cũng gạt ba bằng mấy thứ tiểu xảo đó, ba tôi ngốc nên mới không nhìn ra thôi.
Thủ đoạn tác chiến của cha thật cao siêu, tôi cũng không nhìn ra.
Quả nhiên chỉ có cô tôi lợi hại.
————————————————————
Bởi vì tính chất công việc của cha tôi có hơi đặc thù, nhận điện thoại một cái xong liền vội vã ra ngoài.
Chẳng hạn như tối hôm qua khi đang ăn cơm, ăn dở bữa thì có điện thoại gọi tới, cha tôi ậm ừ hai ba câu liền thốc tháo đặt đũa xuống rồi đi.
Ba tôi sớm đã nhìn quen, xoa đầu nói tôi ăn nhiều một chút, ba lại ăn chậm rì rì. Chờ tôi ăn xong, ba tôi dùng lồng bàn đậy mâm cơm lại rồi ngồi ở sô pha đọc sách.
Tôi làm xong bài tập rồi chui vào ổ chăn đi ngủ, cha tôi vẫn chưa trở về.
Nửa đêm tôi mơ màng tỉnh dậy vì mắc tiểu, ra khỏi giường muốn đi wc, đột nhiên nhìn thấy cha tôi đã về rồi, không đi dép lê bước đến gần sô pha.
Ba tôi nằm ở sô pha chờ cha mà ngủ quên rồi.
Cha cởi áo khoác bế ba tôi lên, ba tỉnh dậy nhưng còn mơ hồ, duỗi tay ôm cổ cha tôi giọng lẩm bẩm: “Đã về rồi sao? Ăn cơm chưa?”
Cha tôi hôn lên thái dương ba tôi: “Ừ, lần sau đừng chờ anh, về phòng ngủ đi, phòng khách lạnh lắm.”
Tôi không dám đẩy cửa ra ngoài đi wc nữa, chạy nhanh quay trở về ổ chăn giả bộ ngủ.
Chỉ một lát sau cửa phòng ngủ bị đẩy ra, cha tôi bước vào đem quần áo tất chân tôi để lung tung dưới sàn nhà đặt ở trên lưng ghế, ém lại chăn, hôn lên mặt tôi.
Cuối cùng nói một câu: “Cục cưng ngủ ngon.”