Dê nhỏ ngắm Sao
  • TRANG CHỦ
  • ĐỒNG NHÂN
  • KỊCH TRUYỀN THANH
  • ĐAM MỸ
  • MANHUA
    • VOICE COMIC
  • GALLERY
    • ART GALLERY
    • PV MANHUA
  • TUYỂN THÀNH VIÊN
  • TIỆM TẠP HOÁ
    • Giỏ hàng
    • Thanh toán
    • Đơn hàng
Đăng nhập Đăng ký
  • TRANG CHỦ
  • ĐỒNG NHÂN
  • KỊCH TRUYỀN THANH
  • ĐAM MỸ
  • MANHUA
    • VOICE COMIC
  • GALLERY
    • ART GALLERY
    • PV MANHUA
  • TUYỂN THÀNH VIÊN
  • TIỆM TẠP HOÁ
    • Giỏ hàng
    • Thanh toán
    • Đơn hàng
  • About us – Về tụi mình
  • Donate – Ủng hộ
Đăng nhập Đăng ký

NHỮNG CHUYỆN NGÀY THƯỜNG Ở NGHĨA THÀNH - Sơn Hà Diệp

  1. Trang chủ
  2. NHỮNG CHUYỆN NGÀY THƯỜNG Ở NGHĨA THÀNH
  3. Sơn Hà Diệp
Chương trước
Chương tiếp

Mười kẻ theo đạo chín kẻ y, câu này quả không sai chút nào. Hiểu Tinh Trần tuy không tính là thần y, nhưng bên người lúc nào cũng đem theo thuốc, đa số trường hợp bất trắc đều có thể tự mình ứng phó được. Chuyện không vui năm xưa, cũng là nhờ thói quen này của y, nhặt được một mạng cho hắn từ bên đường trở về.

Đó cũng là lý do vì sao hiện giờ Tiết Dương phải theo chân Hiểu Tinh Trần lên núi hái lá chế thuốc. Hiểu Tinh Trần đi ở phía trước, Tiết Dương ngậm một nhánh cỏ trong miệng, hai tay vắt sau gáy, vừa nhàn tản bước theo sau vừa tranh thủ đảo mắt nhìn đây ngó kia.

Đường núi này không có người thường qua lại, vạn vật tự nhiên sinh trưởng vô cùng tốt, vì vậy cũng chẳng hề dễ đi. Trong không khí phảng phất mùi hơi nước. Chẳng bao lâu sau, không một dấu hiệu báo trước nào, bầu trời quang đãng trên cao chợt đổ mưa phùn lất phất. Cũng chỉ trong một thoáng bất cẩn ấy, Tiết Dương đã không thấy Hiểu Tinh Trần đâu.

Quay đầu nhìn quanh quất, bốn bề vắng lặng. Tiết Dương vừa đi vừa gọi, bước chân trở nên gấp gáp hơn. Vào khoảnh khắc suýt chút nữa đạp nát khóm hoa dưới chân, hắn chợt sững lại. Những cánh hoa trắng muốt, nhỏ xíu đang hứng từng hạt mưa bụi. Mưa vỡ trên hoa, tia nước đọng lại lấp lánh như sương sớm. Rồi, chầm chậm, bằng tốc độ mắt thường có thể trông thấy được, những cánh hoa dần hóa thành trong suốt, thuần khiết, tựa như được nước mưa gột rửa. Tiết Dương nhìn đến ngây người. Xung quanh hắn, loài hoa này mọc lên rất nhiều, tựa như hoa dại, cũng đang dần ẩn mình vào giữa làn mưa.

“Ngươi ở đó sao?”

Tiết Dương nghe thấy tiếng Hiểu Tinh Trần gọi, nâng mắt lên, thấy y đang đứng ở cách đó không xa, trên mặt là một dải bạch lăng, nằm ở vị trí đã từng là một đôi mắt sáng trong.

“Ta ở đây-“

Chưa đợi hắn nói dứt câu, chỉ thấy bóng hình Hiểu Tinh Trần kề cận trong gang tấc chợt nhạt nhòa đi, dần tan vào giữa đất trời. Đồng tử của Tiết Dương căng lên, hắn gần như có thể nghe thấy tiếng nhịp tim cào xé bên tai như thể muốn phá lồng ngực mà ra, cánh tay vội vươn tới, một tiếng gào chỉ chực xé họng vọt ra ngoài, cũng không hiểu cớ gì lại mắc nghẹn nơi lồng ngực.

Tiết Dương choàng tỉnh dậy. Hiểu Tinh Trần cũng đã thức giấc rồi, đang nhìn hắn bằng ánh mắt lo lắng, hỏi rằng có phải hắn lại mơ thấy ác mộng hay không.

Tám năm đã trôi qua, tất thảy như thể mới ngày hôm qua, lại như thể chuyện từ kiếp trước. Tiết Dương ôm lấy y thật chặt, tựa như giữ lấy những vụn vỡ của một giấc mộng tàn từ miền ký ức quá vãng xa xôi, ở bên tai y khẽ tiếng nỉ non:

“Hiểu Tinh Trần, ta mơ thấy Sơn Hà Diệp tan biến giữa mưa bụi, thấy ngươi cũng như vậy rời bỏ ta mà đi.”

Hiểu Tinh Trần nhíu mày gục đầu xuống vai hắn, siết chặt lưng áo hắn, tận đáy lòng muốn nói một lời an ủi hắn biết bao mà lại chẳng thể. Y chỉ có thể dùng phương thức này, dùng sự bình lặng này cùng hắn san sẻ những sóng gió ngổn ngang còn chưa dịu vơi đi. Bởi nỗi đau đớn thống khổ tột cùng của đời họ, đều trót lỡ khắc tên đối phương. Muốn yêu chẳng thể, muốn buông chẳng đành, phần cảm tình này dẫu gọi tên là tình ái, liệu có phải cũng quá đỗi khó khăn?

Đã qua rồi.

Tất thảy đều đã qua rồi.

Thế gian đã qua bao mùa truân chuyển. Chính nghĩa của y lẫn tàn độc của hắn đều chẳng thể bao trùm thiên hạ, sớm đã bị lãng quên giữa dòng chảy thời gian vội vã. Hiểu Tinh Trần là cánh hoa tan vào giữa cơn mưa ngày hạ, trời quang mây tạnh lại trở về vẻ khiết trắng mộc mạc thuở ban đầu. Mà Tiết Dương là hoang mạc cằn cỗi u tối, là chốn về an yên của y. Dẫu mặc trong mắt thế nhân, y chỉ là một đóa hoa bất cứ lúc nào cũng có thể nát vụn dưới đế giày cùng bùn đất.

Vì vậy, họ vẫn ở đây.

Bên cạnh nhau.

.

【Chú thích】

Sơn Hà Diệp: Là tên loài hoa được miêu tả trong fic, ngôn ngữ hoa đại biểu cho sự thuần khiết, tình thân, ý nghĩa lặng lẽ ẩn giấu.

Chương trước
Chương tiếp

Bình luận "Sơn Hà Diệp" (# ̄▽ ̄#) \( ̄︶ ̄)/ ( ̄▽ ̄)╰( ̄▽ ̄)╭ ( ̄▽ ̄)~ * ( ̄▽ ̄)” ╮(╯▽╰)╭ ╮( ̄▽ ̄)╭ ╭(′▽‵)╭(′▽‵)╭(′▽‵)╯ ( ̄▽ ̄)~■□~( ̄▽ ̄)╮ (‵▽′)╭ (‵▽′)/ (〒▽〒) (=′∇`=)(≧▽≦)( °▽、° ) (´▽` ) (*゜ロ゜)ノ (≖‿≖✧) (´◔౪◔)ʅ(‾◡◝) ヾ( ´・∀・`)ノ (○゜∀゜)ノ ´・∀・)乂(・∀・` ヽ(゚∀゚*)ノゥ♪ \(  ̄皿 ̄)/ ~( ̄▽ ̄~)(~ ̄▽ ̄)~ (┘ ̄︶ ̄)┘└( ̄︶ ̄└) (〃 ̄︶ ̄)人( ̄︶ ̄〃) \(^○^)人(^○^)/ O(≧▽≦)0 ○(∩_∩)○ (>﹏<) (⊙_⊙) ( ̄∞ ̄) ╰(‵□′)╯((‵□′)) (︶^︶) (╯-_-)╯ ╧╧ (╯‵□′)╯ ︵┴─┴ ┴─┴︵╰ (‵□′╰) ┴┴︵╰(‵□′)╯︵┴┴ (╬ ̄皿 ̄) =○#( ̄#)3 ̄) ───CΕ(┬_┬)3 口口∧<)┙ ( ̄▽ ̄”) ( ̄工 ̄LLL) ヾ (O ° Ω ° O ) ノ゙(╭ ̄3 ̄)╭♡ ,,(Ծ‸Ծ),, (Π__Π) (/TДT)/ (﹁”﹁) ( ̄工 ̄LLL)(¯﹃¯)( ̄ー ̄) (っ´Ι`)っ (〃>目<) ∩╮(︶︿︶)╭∩╮ㄟ( ▔, ▔ )ㄏ ( ̄△ ̄;) ( _ _)ノ (;′⌒`)

guest
guest
0 Comments
Inline Feedbacks
Hiển thị tất cả bình luận




Advanced
Theo dõi tụi mình ở đây nè~
Dê nhỏ ngắm Sao

BIẾT ĐÂU CẬU CŨNG THÍCH (´。• ᵕ •。`) ♡

IMG_3605
NHẬP MẠC CHI THẦN
04/01/2022
8be2-hxntqyz3783973
CHIẾT CHI (GIAI HẠ TÙ)
11/08/2021
GSHN
GIANG SƠN HỨA NHĨ
14/08/2021
005Aookjgy1gevqzo7lh7j30m81bsnb3
TRƯỜNG DÃ TUYÊN CA
30/01/2023

© 2021 Dê nhỏ ngắm Sao - Hỗ trợ thiết kế website: kohakus1
Privacy Policy

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay về trang chủ Dê nhỏ ngắm Sao

Đăng ký

Mời đăng ký tài khoản tại đây:

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay về trang chủ Dê nhỏ ngắm Sao

Quên mật khẩu?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Quay về trang chủ Dê nhỏ ngắm Sao

wpDiscuz