KHO LƯƠNG THỰC TỔNG HỢP - Hẹn ước trọn đời
Yêu một người là yêu cả quê hương người, yêu cả lấy những tổn thương của người 🍃
Quách Vũ Ngang – thanh y nam đán, truyền nhân đời thứ ba của nghệ sĩ Kinh kịch Mai Lan Phương, nghệ thuật gia quốc túy chân chính, bước vào con đường livestream Douyin vì muốn đưa nghệ thuật truyền thống đến gần hơn với giới trẻ.
Ngô Sở Nhất – diễn viên phim rác lui về làm idol nhảy chếch chi trên Douyin, một ông bố đơn thân chỉ mới học hết cấp hai, tiếng phổ thông không sõi, chân chất thật thà ngốc nghếch.
Trong lúc Sở Nhất vừa chăm con vừa bôn ba diễn nghệ mưu sinh thì Vũ Ngang lại đang dày công khổ luyện, học những yêu hận tình thù của người trong kịch. Cuối cùng, hai con người chẳng mảy may liên quan gì đến nhau ấy lại tình cờ gặp gỡ, rồi lại tình cờ sát cánh bên nhau, hợp tác mở công ty truyền thông quảng bá văn hóa trà. Mỗi người nắm một nửa cổ phần, tên công ty còn được ghép lại từ một chữ trong tên của mỗi người.
Thiết lập lẫn tình tiết đặt vào trong tiểu thuyết còn hoang đường như vậy, thế mà lại có thực.
Vũ Ngang chẳng những đặt Sở Nhất ở vị trí ngang hàng với mình, còn lấy bối cảnh và câu chuyện của Sở Nhất quay thành một bộ phim văn nghệ ngắn để quảng cáo cho hãng trà của hai người. Mỗi một cảnh quay đều đẹp dịu dàng đến nao lòng, tràn ngập hơi ấm tình thương.
Trong mắt kẻ chỉ yêu bản thân, anh là viên đá lót đường. Trong mắt người yêu, anh lại là một viên ngọc thô với vô vàn điểm sáng.
Chẳng ai hay trong suốt trận phong ba này, vị thanh y nam đán ấy đã âm thầm sát cánh làm điểm tựa cho chàng trai Mân Nam vụng về ngốc nghếch thế nào. Chỉ biết hôm livestream thứ ba của Sở Nhất, vốn dĩ trạng thái tinh thần có vẻ đã tốt lên nhiều, cuối livestream Sở Nhất check tin nhắn Wechat rồi tâm trạng bỗng dưng tụt dốc hẳn đi, một lúc sau vội vã tắt live. Trước đó giọng nghèn nghẹn, dường như còn lén quẹt nước mắt, sau đó mở bài “Cáo trắng” mà cư dân mạng trêu là hợp với hoàn cảnh của mình, nói: Tôi không phải người dễ bị uy hiếp đâu.
Kết thúc live, Douyin của Sở Nhất đăng video kèm ảnh tạo hình hôm dự tiệc công ty. Ngay tối hôm đó, người yêu cũng đăng video chụp cùng địa điểm với caption trích dẫn một câu trong Kinh kịch: “Bất luận vương tướng tiểu nhân, một kiếm của ta cản trăm vạn binh địch.”
Dịch toẹt ra là “Ngon tụi bây cứ thử động vào bồ tau coi” =))))))))))))))))
[Dịch bình luận trên Douban]
Tui cảm thấy Quách cho rằng Sở Nhất mặt nào cũng tốt không phải diễn. Mặc dù trong mắt tụi mình, anh khá nhà quê, nhưng Quách thực sự cảm thấy những bài dân ca Sở Nhất hát rất dễ nghe, phát âm giọng địa phương rất chuẩn, chất giọng hay.
Phim ngắn họ quay để quảng cáo trà có vẻ do Quách đạo diễn về chất lượng nội dung. Sở Nhất trong đó không còn hình tượng bot phim mạng đam cải rẻ tiền hay tiktoker uốn éo nhảy đu trend, trở thành nam chính của một bộ phim văn nghệ thôn quê: Chàng trai cảm thấy công việc núi trà trong kỳ nghỉ hè cực nhọc vô tận, quyết tâm rời núi, cuối cùng dẫn bạn (dĩ nhiên là Quách) về cùng phát triển nghề làm trà ở quê. Đây là một bộ phim khởi nghiệp truyền cảm hứng, cũng giống như những bài dân ca tràn đầy năng lượng mà Sở Nhất thường hát.
Quách thực sự rất giỏi khai thác cảm hứng từ Sở Nhất. Trong mắt Quách, dù là cánh đồng chè nơi anh lớn lên hay con suối anh vấp ngã lúc mang bình tưới nước, tất cả đều rất tự nhiên và lãng mạn, chúng đã hình thành nên Sở Nhất của ngày hôm nay. Quê mùa là sự chất phác và ngây thơ, mọi nét tính cách đều tự nhiên mà phát triển từ đó. Tuy hơi khó diễn tả nhưng quả thực là nàng thơ trồng chè của nam đán, giống như được quay bằng bộ lọc yêu thương vậy: Điểm mạnh của bạn là điểm tỏa sáng, còn điểm yếu là điểm mạnh chưa được khai phá. Tình yêu biến người nghệ sĩ lão làng thành kẻ mù quáng. Trong mắt kẻ si tình, anh không phải một tên quê mùa ngốc nghếch mà là một viên ngọc thô.
Suy nghĩ hồi lâu, tui phần nào hiểu được tại sao Quách luôn giữ thái độ động viên Sở Nhất – người địa vị thân phận đều kém xa mình, giúp anh ngày càng tự tin hơn.
Có lẽ trong mắt Quách, đây không phải khích lệ mà là “điêu khắc”.