NHẬP MẠC CHI THẦN - Phiên ngoại hiện đại
- Trang chủ
- NHẬP MẠC CHI THẦN
- Phiên ngoại hiện đại - [Bá đạo sủng thê - Mang thai 16 đứa]
Cảnh cáo: Thiết lập ở những phần trước có nhiều chỗ không hợp lý, cất não cẩn thận đi rồi hẵng đọc tiếp =))
_________
Sau khi có kết quả kiểm tra, tân tổng giám đốc Vân Túc của tập đoàn Vân Thị bóp nát ly rượu vang trong tay. Y chưa từng ngờ rằng một Alpha ưu tú suốt 20 năm qua như y sẽ có ngày đột nhiên phân hóa thành một Omega, lại còn là một Omega SSR cực kỳ quý hiếm có pheromone cực kỳ đặc biệt và tỷ lệ sinh sản cực cao.
Y gần như có thể mường tượng ra thảm cảnh bản thân sẽ phải đối mặt, một khi báo cáo này rơi vào tay kẻ có dã tâm. Vân Thị tuy hùng mạnh, nhưng núi cao ắt có núi cao hơn, huống hồ những tên tiểu nhân thích đâm sau lưng người khác cũng khó lòng đề phòng.
Hiện giờ, báo cáo này không biết đã qua tay bao nhiêu người, phải chặn tin ngay lập tức, thậm chí y từng nghĩ cả tới việc tự hủy hoại bản thân. Y thà làm một Beta vô dụng, còn hơn là làm một Omega phế vật bị người đùa bỡn, không có Alpha thì sống dở chết dở.
“Thừa Yến?” Ở khúc ngoặt trên hành lang, một người đàn ông cao lớn mặc vest đen thản nhiên chậm rãi bước về phía Vân Túc. Đôi mắt màu tím khép hờ, tựa như một thanh kiếm đang ẩn sâu trong bóng tối, trong nháy mắt có thể xé toạc không gian sâu thẳm.
“Tử Triệt.” Vân Túc lạnh lùng đáp, khẽ lắc lư ly rượu vang trên tay.
Gia tộc của bọn họ có nguồn gốc từ thế gia Trung Hoa thời cổ đại nên vẫn lưu giữ thói quen đặt tên tự, mà tên tự này cũng chỉ có những người cực kỳ thân thiết mới biết được.
Hạ Hầu Xuyên đi tới bên cạnh Vân Túc, nhìn chằm chằm vào tay y, thản nhiên lấy ra chiếc khăn lụa lau tay cho Vân Túc.
Dẫu là ở trong gia tộc có nhiều Alpha như Hạ Hầu gia, Hạ Hầu Xuyên vẫn là một trong những Alpha nổi bật nhất. Hai người là thanh mai trúc mã, Hạ Hầu Xuyên chỉ lớn hơn Vân Túc có mấy ngày nhưng lúc nào cũng tỏ ra mình là anh trai, coi việc chăm sóc Vân Túc là lẽ đương nhiên.
Họ học cùng trường mẫu giáo, cùng trường cấp ba rồi cùng đi du học. Ngay cả nhà của mỗi người đều xây phòng riêng cho người kia ở lại. Từ lúc sinh ra tới giờ, cả hai chưa từng tách nhau quá vài ngày.
Vân Túc quen với việc được Hạ Hầu Xuyên chăm sóc đến nỗi ngay cả quản gia nhà mình cũng không quen. Bình thường toàn bán nude đá tung cửa phòng Hạ Hầu Xuyên, mặt lạnh te chẳng nói chẳng rằng, chờ Hạ Hầu Xuyên mặc quần áo cho mình. Y chỉ ăn đồ ăn do Hạ Hầu Xuyên tự tay nấu, chỉ uống nước do Hạ Hầu Xuyên tự tay đưa, chỉ quen tựa lên người Hạ Hầu Xuyên mà ngủ. Tay bị bẩn cũng chỉ để cho Hạ Hầu Xuyên lau.
Body cực phẩm được phác họa rõ nét dưới bộ vest đen mang theo khí độ xâm lược bao trùm lấy Vân Túc. Vân Túc nhìn hắn, nghĩ về thân thể 1m87 này của mình, cũng chỉ có Alpha 1m99 như Hạ Hầu Xuyên mới có tư cách đứng bên cạnh y.
“Sao thế?” Hạ Hầu Xuyên nắm lấy tay Vân Túc, đồng thời mở một cánh cửa rồi bước vào. “Làm sao mà cau có vậy.”
Bữa tiệc tối nay khá hoành tráng. Nghe nói, để chào đón “thái tử” của tập đoàn Lư thị về nước, Lư gia cực kỳ chịu chi, mời rất nhiều người đến. Vì có một vài xích mích với Lư thị, Vân Túc vốn không muốn đi, có điều bọn họ lại quá nhiệt tình, y không thể không tới.
Phòng trên tầng hai mở cho khách sử dụng. Hạ Hầu Xuyên rửa kỹ rồi cẩn thận lau khô tay cho Vân Túc, kéo tay lôi y ngồi xuống sofa.
Vân Túc nhìn Hạ Hầu Xuyên chằm chằm, đột nhiên nhớ tới Đông Phương Miễn từng nói về việc giới thiệu một Omega mềm mại ngọt ngào cho Hạ Hầu Xuyên. Trước giờ Vân Túc không có hứng thú với những Omega yêu kiều ngọt ngào đó. Hầu hết những Omega tiếp cận y đều “chết cóng” dưới ánh nhìn lạnh lẽo của y. Số ít còn lại thì chèo CP ship y với Hạ Hầu Xuyên.
Có nhiều Omega vây quanh Hạ Hầu Xuyên, nhưng sự chú ý của Hạ Hầu Xuyên gần như đều lãng phí cả vào y, mà y cũng chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy những Omega đó. Điều này cũng bình thường thôi, Vân Túc vẫn luôn cảm thấy không có Omega nào xứng với Hạ Hầu Xuyên cả.
Hạ Hầu Xuyên rất chiều y, hắn nhất định sẽ càng cưng chiều Omega của mình hơn. Vân Túc đột nhiên cảm thấy việc y trở thành một Omega dường như cũng không hoàn toàn xấu.
Hạ Hầu Xuyên nhìn Vân Túc, thấy y không nói gì hắn cũng lặng thinh, chỉ chăm chú nhìn Vân Túc, chờ y mở miệng. Hai mắt Vân Túc rũ xuống, bộ dạng lười biếng mà lại vô cùng cao quý gác chân lên sofa, hệt như một vị quân vương.
“Hôn tôi đi.” Y nói.
“Hả?” Hạ Hầu Xuyên ngoẹo đầu.
Hắn ngẫm nghĩ một chốc rồi đứng dậy, chống hai tay lên ghế sofa, đôi mắt màu tím sâu thăm thẳm nhìn Vân Túc, rồi cúi đầu mổ cái chóc lên môi y. “Như này?”
Vân Túc ngước mắt lên nhìn hắn, lặp lại: “Hôn tôi.”
Đáy mắt Hạ Hầu Xuyên lóe lên ánh sáng trong vắt, lại thoáng lộ vẻ nguy hiểm. Nhưng hắn lẳng lặng không nói một lời mà ngoan ngoãn cúi đầu xuống, ngậm lấy cánh môi của Vân Túc, ghì chặt đầu y mà mút thật sâu.
Vân Túc bị ép phải ngẩng đầu lên, môi lưỡi quấn quýt cướp đi từng hơi thở và nhịp đập trái tim y. Vân Túc dần dần cảm thấy cơ thể mình nóng lên, người như phát sốt. Y lờ mờ nhận thức được điều gì đó, cũng nhớ tới chất ức chế được gửi kèm với báo cáo kia.
Nhưng y không muốn dùng.
Hơi thở của Hạ Hầu Xuyên, người đang vùi đầu vào cổ y, đột nhiên trở nên nặng nề. Hạ Hầu Xuyên ngửi thấy mùi pheromone mãnh liệt khiến hắn điên đảo, ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt đỏ hoe ghim lấy người đàn ông quyến rũ chết người dưới sự cắn xé của mình.
“Tôi phân hóa thành Omega.” Vân Túc giơ tay lên nắm lấy cằm Hạ Hầu Xuyên, lau sạch vệt nước trên môi hắn. “Là loại có thể sinh con cho cậu ấy.”
Hạ Hầu Xuyên siết chặt nắm tay trên ghế sofa, Vân Túc nghe thấy tiếng hắn bóp nát tay vịn chiếc ghế, liếc mắt nhìn với vẻ biếng nhác.
“Cậu định kiềm nén đến bao giờ?” Vân Túc lười biếng dựa vào ghế sofa, ngẩng đầu nhìn Hạ Hầu Xuyên.
“Khiến tôi quen với việc không có cậu thì không được, đó không phải kết quả cậu mong muốn hay sao?”
“Dẫu tôi không phân hóa thành Omega, thì cậu cũng vẫn sẽ biến tôi thành của cậu, không phải sao?”
Vân Túc rướn người, sáp lại gần Hạ Hầu Xuyên. Hắn vô thức liếm môi bởi mùi pheromone ngọt ngào tỏa ra khi Vân Túc di chuyển.
“Tôi đã chờ lâu lắm rồi” Vân Túc nghiêng người thì thầm bên tai Hạ Hầu Xuyên. “Chờ ngày cậu không nhịn được nữa, ngày mà cậu bạo phát hung hãn ăn thịt tôi.”
Hạ Hầu Xuyên đè Vân Túc xuống ghế sofa, đôi mắt màu tím lóe lên tia sáng giữa căn phòng không một ánh đèn.
“Em có biết mình đang làm gì không?” Giọng Hạ Hầu Xuyên khàn khàn, đôi môi dừng lại trên cổ Vân Túc. Đầu răng quét qua một điểm lồi lên khó thấy ở sau gáy y, chầm chậm cắn lấy.
“Tôi đang chiếm giữ Alpha của mình.” Ngón tay Vân Túc luồn vào tóc Hạ Hầu Xuyên, “Nếu cậu không làm, tôi sẽ đi tìm người khác.”
Hạ Hầu Xuyên thấp giọng cười, ghì chặt lấy “lãnh chúa” mặt lạnh te vào trong lòng, cắn chặt không buông.
Đúng vậy, đây là ham muốn, là bí mật, là mưu đồ, là vị quân vương của riêng mình hắn mà hắn đã cưng chiều và dày công chăm sóc từ hồi lên sáu. Mệnh của hắn chính là dâng hiến lòng trung thành tuyệt đối với nhà vua.
Vì kỳ phát tình của Vân Túc đến bất ngờ nên hai người phải ở lại nhà họ Lư vài ngày. Chẳng hiểu sao “Thái tử” họ Lư sau khi biết chuyện thì nổi trận lôi đình, nếu không phải Hạ Hầu xuyên bố trí nhân lực từ trước, e là ba tập đoàn lớn có thể “khô máu” ngay lập tức.
Sau khi Hạ Hầu Xuyên mặt mày rạng rỡ đưa Vân Túc trở về nhà cũ của Vân thị, không bao lâu sau tin tức về hôn lễ của hai người được truyền ra.
Rất lâu sau nữa, sau khi 16 thằng con trai Alpha của Vân Túc và Hạ Hầu Xuyên đã biết chạy lon ton, trên người Hạ Hầu Xuyên treo đầy bình sữa, hắn mới nhận thức được thế nào là “Omega SSR cực kỳ quý hiếm có pheromone cực kỳ đặc biệt và tỷ lệ sinh sản cực cao”.
__________
Hội trưởng hội học sinh Vân Túc trần truồng khoác áo đồng phục, lướt thấy bài đăng này trên điện thoại di động của trùm trường Hạ Hầu Xuyên. Rồi khi nhìn thấy tài khoản đăng bài quen thuộc, tay y run lên.
Tiếp đó, đại thần Hạ Hầu tay nâng máy tính, chân quỳ bàn phím suốt ba ngày.
Ôi giời ôi. Vừa đọc chương mới nhất của truyện này. Đang cay cú vì lão quốc soái phán là VÂN Túc thuộc về Lư Tranh dù.có chuyện gì xảy ra. Kêu Vân Túc đi tùm Lư Tranh thì đọc được cái chương này. An ủi tâm hồn phần nào… Đọc tiếp »