NHÂN PHI THẢO MỘC - Tin
Tử Sâm cầm lấy bàn tay Tinh Trần, nhẹ nhàng dùng ngón tay đầy những vết chai do luyện kiếm lâu năm viết vào lòng bàn tay y. Những lời đã chôn trong lòng gã rất lâu trước đây, từ sau thảm hoạ Bạch Tuyết quan năm đó cho đến ngày Hiểu Tinh Trần đem hồn phi phách tán, lại đến khi một mình một Toả Linh Nang khắp nơi phiêu bạt, đợi y tỉnh lại.
Xin lỗi, lỗi không phải ngươi.
Hiểu Tinh Trần khẽ mỉm cười, ánh ban mai hắt lên nửa bên mặt dịu dàng ôn nhuận, ấm áp tựa như một làn gió xuân.
Ta trước đó nói đừng bao giờ gặp lại không phải thật, ngươi đừng tin.
Nét cười trên mặt y bỗng như bị đông lại, Hiểu Tinh Trần ngẩn người. Một lúc lâu sau, Tử Sâm mới nghe thấy y nhẹ giọng tự lẩm nhẩm với chính mình.
“Hắn cũng đã từng nói như vậy. Nói ta lừa ngươi, ngươi đều tin, ta không lừa ngươi, ngươi lại không tin.”
Thêm một chữ được viết vào lòng bàn tay y.
Ai?
“Ta không biết, ta không nhớ.”
Hắn nói, người ngươi giết trước kia không phải tẩu thi, đều là người sống. Y không tin.
Hắn nói, tẩu thi ngươi vừa giết để cứu ta, chính là bạn tốt Tống Tử Sâm của ngươi. Y không tin.
Hắn nói, chẳng có Thành Mỹ nào cả, bên cạnh y bao năm qua, nhu tình mật ý bao năm qua, đều là Tiết Dương lừa y mà thôi. Y không tin, không muốn tin.
Hắn nói, hắn ghét y, hận y, xem thường y. Y vậy mà lại tin rồi.
Hiểu Tinh Trần không cảm nhận được, Tử Sâm đang vội vàng viết vào lòng bàn tay y ‘Tinh Trần, mắt ngươi chảy máu’. Y không cảm nhận được Tử Sâm luống cuống đưa tay lau huyết lệ trên mặt y, không cảm nhận được huyết lệ tuôn rơi xuống cả đạo bào thuần trắng. Không cảm nhận được gì cả.
Kí ức xưa cũ đó tựa như một lưỡi kiếm sắc lạnh chậm rãi găm vào trái tim Hiểu Tinh Trần, rút đi mọi cảm quan của y.
Trừ thị giác.
Hiểu Tinh Trần không có mắt, nhưng không hiểu sao, bóng tối trước mặt dường như mơ hồ tụ lại thành một hình bóng thiếu niên rất đỗi quen thuộc mà y đã không còn cách nào chạm đến được.
Một kẻ vĩnh viễn không còn ở trên nhân thế này nữa, không còn ở bất cứ đâu nơi nhân gian này nữa.
.
.
.
.
.
Đừng hỏi bối cảnh. Đừng hỏi logic. Tác giả bay mất não rồi, những thứ kia đều không tồn tại đâu =v=